Image Alt

ᴍTintuc

  /  Yêu   /  Khi người con trai tìm bạn gái có đặt nặng vấn đề học vấn không?

Khi người con trai tìm bạn gái có đặt nặng vấn đề học vấn không?

Vấn đề này thì tôi đã trải qua ba giai đoạn rồi: từ không quan tâm, đến có quan tâm, rồi đến không để ý hoàn toàn.

Dù rằng từ nhỏ đến lớn, tôi học hành cũng không phải dạng vừa, nhưng về phương diện tình cảm thì đúng là một thằng ngốc không hơn không kém. Mãi đến tận đại học, tôi mới có mối tình đầu. Hồi đó bạn gái tôi đánh giá tôi bằng một câu: anh chẳng hiểu quái gì về con gái cả.

Bị bạn gái nói khích như vậy, tôi dần dần kết bạn với cả trai lẫn gái chứ không chỉ có bạn bè toàn là đực rựa như trước nữa.

Khi còn yêu đương ở thời đại học, tôi nghĩ tình yêu chỉ nên đơn giản thôi, học vấn thế nào, gia cảnh ra sao đều không quan trọng, Chỉ cần hai người đều thấy người kia vừa mắt thì chuyện gì cũng dễ nói. (Bạn gái đầu tiên của tôi học liên thông lên đại học)

Sau đó, tôi trải đời nhiều hơn, tiếp xúc với phụ nữ cũng nhiều hơn, mới phát hiện ra rằng, cần phải xét đến yếu tố học vấn.

Bởi vì tôi phát hiện ra rằng, có rất nhiều lúc, học vấn đại biểu cho năng lực thấu hiểu, năng lực lí giải của một người, thói quen trong cuộc sống của họ, sự tu dưỡng về văn hóa của người đó,… Vậy nên, trong số những người phụ nữ tôi quen biết thì có vài kiểu phụ nữ phân loại theo trình độ học vấn như sau:

Tốt nghiệp cấp 2

Về cơ bản thì giai đoạn cấp 2 khá hỗn tạp, giá trị quan thông thường chủ yếu là “đàn ông mà biết đánh nhau thì rất đẹp trai”. Những người này đã yêu đương từ hồi cấp hai rồi, tốt một tí thì yêu mấy cậu học sinh, còn không thì yêu mấy chàng thanh niên ở ngoài xã hội. Về cơ bản thì số này đều đã gần 30 tuổi, đã làm vợ, làm mẹ người ta, nhưng mà số li hôn rồi lại cũng nhiều như vậy. Sau khi li hôn thường không có công ăn việc làm, hay đi chơi bời là nhiều. Lúc yêu nhau thì thường thấy quá say mê nên là cứ cưới thôi, chứ chẳng thận trọng chút nào đối với chuyện chung thân đại sự.

Tốt nghiệp cao đẳng

Có trình độ tích lũy văn hóa nhất định, nhưng đôi khi lại ăn nói khó nghe. Họ thường không có mục tiêu rõ ràng gì trong quản lý cuộc sống của bản thân, Họ có quan điểm của mình, nhưng tiếp xúc lâu ngày sẽ phát hiện ra họ rất cố chấp, rất khó để giảng đạo lí với họ. Cuộc sống riêng của họ thì khá là tốt đẹp, họ cũng không có kế hoạch rõ ràng cho sự nghiệp của mình.

Tốt nghiệp đại học chính quy: con gái ở tầng lớp này, đa phần hồi cấp 2 cấp 3 đều lo chăm chỉ học hành. Nhất là những cô gái lớn lên ở các thành phố nhỏ, sức ép do cạnh tranh kì thi đại học rất lớn, có thể thi được vào trường chính quy là khó cực kì rồi. Vậy nên tương đối mà nói, hồi họ đi học cũng chưa từng làm chuyện gì thật to tát. Họ có năng lực học hỏi và thấu hiểu nhất định, cũng dễ liên kết hơn những kiểu phụ nữ ở trên. Họ làm việc đều có ưu điểm của mình, hoặc chăm chỉ, hoặc tinh tế, hoặc có cách làm khoa học.

Thạc sĩ

Những cô gái có học vấn ở trình độ này thường đều có những điểm sáng lấp lánh ở trên người mình. Riêng điều có thể học hành tới trình độ này đã nói rõ hai vấn đề rồi. Một là gia cảnh không tệ, con đường học hành thuận buồm xuôi gió. Hai là có thể là gia cảnh bình thường, thậm chí là không tốt, nhưng cá nhân cô gái này chắc chắn rất nỗ lực. Hai kiểu con gái này, cô nào cũng có điểm ưu tú riêng.

Tôi có biết một cô nàng học trường trong nước, gia cảnh bình thường nhưng cực kì chăm chỉ. Cô này 4 năm đi học thì có 1 năm học bổng quốc gia, 2 năm học bổng của quốc gia cho sinh viên ưu tú, năm cuối thì được học bổng cho sinh viên tốt nghiệp loại ưu, còn mấy khoản học bổng nho nhỏ khác thì nhiều vô kể. Về cơ bản, hồi học đại học, cổ chưa từng phải xin nhà một cắc nào, sau khi tốt nghiệp là vào thẳng công ti trong nước đi làm, sau đó là nhảy sang công ti nước ngoài, cô nàng cứ luôn cố gắng hướng về phía trước như vậy.

Dù rằng chúng tôi chẳng giao lưu gì nhiều trong đời sống tình cảm (thậm chí là bạn bè bình thường), nhưng trong giao tiếp hằng ngày ta có thển nhận ra được trình độ, chiều sâu, kiến thức và sự tu dưỡng của một người. Kiểu con gái như vậy thường rất thông tình đạt lý, không có nhiều thói quen xấu, thậm chí còn chẳng biết làm nũng, nhũng nhiễu là gì, hay là đưa ra những yêu cầu nào quá đáng đối với đàn ông.

Tôi nhận thấy rằng, càng là kiểu con gái như thế này thì càng độc lập, càng ít chịu ảnh hưởng của giáo dục phong kiến, càng ít phải cãi nhau về những chuyện như: lễ cưới hỏi như thế nào, nhà cửa đứng tên ai, hàng tháng lương nộp vợ phải bao nhiêu mới vừa,…

Nữ tiến sĩ

Căn bản thì phụ nữ có học vấn tới tầm này rồi thì không khác với số trình độ thạc sĩ kia là mấy. Nhưng xét toàn thể thì gia cảnh của những người này lại tốt hơn một chút, bởi vì con gái muốn có được tấm bằng tiến sĩ phải đánh đổi cả tuổi tác nữa, nên cần sự hậu thuẫn, ủng hộ về cả kinh tế và sự cảm thông của gia đình.

Trên đây là nguyên nhân tại sao tôi sau này tìm bạn gái phải xét đến vấn đề học vấn. Tuy nhiên, chuyện gì cũng có ngoại lệ cả. Có những cô gái tuy rằng không tiếp nhận được nhiều giáo dục chính thống, học trường này trường nọ nhưng vẫn luôn làm cao. Học ở trường không phải là con đường giáo dục duy nhất.

Tôi từng gặp một chị gái chỉ tốt nghiệp tiểu học, 14 15 tuổi đã bắt đầu đi làm công, rồi cứ thế một mạch làm đến bà chủ như bây giờ. Ngoài thời gian làm việc tích cực ra, chị còn hay đọc sách về quản lí và marketing, nhưng các cuốn sách về văn hóa lịch sử thì chị đọc rất ít, dù sao thì cuộc sống cũng ép chị ấy phải đọc các đầu sách liên quan đến công việc của mình. Tuy nhiên xét về tổng thế, chị này vẫn tạo cho người khác cảm giác thanh lịch, nhã nhặn, có lẽ là vì điều kiện gia đình hồi nhỏ không cho đi học được, chứ không phải là vấn đề về con người.

Tuy nhiên, cái số thuộc “ngoại lệ” kia không nhiều đâu. Giống như công ty tuyển dụng người tại sao phải yêu cầu trình độ học vấn tối thiểu vậy. Trong số chỉ tốt nghiệp tiểu học cũng có những người cực kì giỏi, ông chủ nào cũng hiểu đạo lí này, nhưng cái tỉ lệ này giống như bạn câu được cá lớn ở trong ao nhỏ vậy. Không thể nói là không có được, tuy nhiên chắc phải 3 ngày mới câu được một con. Thế thì rất mất thời gian, không đáng để phát triển trên quy mô lớn. Nếu bạn tìm được một người ưu tú trong số đó, chỉ có thể coi là may mắn thôi, tìm bạn gái cũng giống như vậy.

Về phần tôi

Tôi với vợ quen nhau từ hồi cấp 3, lên đại học thì học khác trường, toàn phải yêu xa. Tôi học liên thông, còn cô ấy thì học đại học chính quy, hồi đó yêu nhau chẳng xảy ra vấn đề gì cả. Mãi cho đến khi tốt nghiệp đại học, tìm việc làm, công việc của tôi trả lương thấp hơn lương của cô ấy ấy, lúc mới bắt đầu ảnh cũng chẳng thấy đó là chuyện gì to tát. Rồi đến lúc kết hôn sinh con, đủ loại chi tiêu, đủ kiểu tiêu tiền, cô ấy mới bắt đầu thấy rằng nếu như trình độ học vấn chúng tôi ngang nhau, thu nhập ngang nhau, vậy thì giống như ngựa có thêm đôi cánh vậy. Lại còn thêm cả chuyện bạn đại học của cô ấy toàn yêu và cưới những anh cùng trường, người ta kết hôn thì cuộc sống càng ngày càng thêm tốt đẹp, làm ảnh chẳng theo kịp bước chân của họ nữa.

Bây giờ thỉnh thoảng cổ lại lôi chuyện học vấn ra, làm tôi cũng cảm thấy rất kích thích, nhưng mà hiện thực là như thế này rồi, giờ ngoài nỗ lực hơn nữa thì còn làm được chuyện gì nữa đây?

Cao Linh | mtintuc.com

5/5 – (5 bình chọn)
Theo dõi
Thông báo của
guest

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Optimized by Optimole
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x