Em vẫn còn độc thân nên em có quyền lựa chọn. Chừng nào kết hôn rồi thì quyền lựa chọn mới không còn và có 2 người đàn ông cùng lúc mới bị coi là kẻ không ra gì.
Em không như nhiều cô gái khác, yêu là chỉ biết có một người. Em luôn cho rằng thanh xuân của em là khoảng thời gian tuyệt vời nhất để em được là chính bản thân mình. Được yêu bất cứ ai em muốn miễn là anh ta không phải là người đang có gia đình. Kể cả khi anh ta đã có gia đình nhưng đã ly dị thì vẫn có thể trở thành một lựa chọn của em. Anh ta có thể kém tuổi em nhưng suy nghĩ chín chắn và yêu em chân thành thì em cũng không suy nghĩ mà yêu lại. Anh ta có thể già hơn em 20 tuổi nhưng vẫn khiến em hạnh phúc thì tại sao em từ chối? Tuổi trẻ là để sai rồi sửa chứ không phải là sợ sai mà không dám sửa. Là em nghĩ vậy nên em có một tuổi 20 đầy sống động và phóng khoáng. Em hiểu việc tránh thai và luôn giữ an toàn trong quan hệ tình dục. Em muốn được chiều chuộng nhưng em coi trọng sự tôn trọng hơn. Em tự do nhưng em luôn biết giới hạn. Em có một gia đình coi trọng sự dân chủ nên em cũng đòi hỏi đối phương phải bình đẳng với em. Phụ nữ không có nghĩa là phải thế này hay phải thế khác. Em làm ra tiền nhưng em đánh giá cao những người đàn ông sẵn sàng chi tiền cho em vì họ có yêu mình, trân trọng mình thì họ mới tiêu tiền không nghĩ ngợi. Em đánh giá cao những món quà tặng đắt tiền nhưng nó phải được tặng vì yêu em chứ không phải để điều khiển em, áp đặt em. Món quà có tâm mới là món quà đắt giá nhất, em cho là thế.
Em năm nay 27 tuổi. Em nghĩ mình đã bắt đầu nghĩ đến chuyện lập gia đình. Thế nên em lần lượt loại bỏ đi những mối quan hệ không đi đến đâu, không có tương lai và em không muốn lấy họ làm chồng. Dù đúng là sẽ buồn ra phết vì tự do đã bị thu hẹp. Nhưng bù lại, những ai vào đến chung kết thì đương nhiên sẽ nhận được từ em sự tôn trọng cao nhất, trân trọng nhiều nhất. Nhưng họ đều biết một điều rằng khi nào em quyết định ai là người đi với em đến cuối đời thì lúc đó mới là cuối cùng. Còn khi em chưa quyết định, mọi người đều có thể bye bye em hoặc bị em bye bye. Công bằng thôi! Ai là người ở lại cuối cùng thì sẽ có được em một cách trọn vẹn, tận cùng và đi cùng em đến cuối đời.
Hai người đàn ông đi đến chung kết với em là hai người hoàn toàn khác nhau về mọi mặt. Một người thì hơn em 2 tuổi, mọi thứ đều đang ở vạch xuất phát nhưng rất có tương lai vì anh ta thực sự giỏi. Anh ta yêu em được hơn 3 năm rồi. Luôn muốn cưới em vì anh ấy quá chán cảnh bố mẹ của anh ấy đóng kịch gia đình hạnh phúc. Anh ấy mong có một gia đình thực sự. Anh ấy yêu trẻ con và rất muốn em có thể sinh cho anh ấy nhiều hơn 2 đứa con vì anh ấy là con một nên rất hay tủi thân, lạc lõng. Anh ấy muốn chúng em sẽ thuê nhà ra ở riêng chứ không muốn về nhà em ở rể dù nhà em khá rộng. Nhưng anh ấy cũng không từ chối nếu bỏ tiền ra xây nhà trên đất của bố mẹ em để lại. Anh ấy bảo không cần thay đổi sổ đỏ. Nếu ly dị anh ấy sẽ không thiết tha gì hết. “Cả một cuộc hôn nhân không tiếc thì tiếc gì vài trăm triệu xây nhà?”. Anh ấy lãng mạn nhưng hay ghen tuông. Biết em có nhiều vệ tinh khiến anh ấy rất hậm hực nhưng không làm gì được vì quan điểm của em anh ấy hiểu. Điều duy nhất em lo lắng là anh ấy không có chút kinh nghiệm gì về gia đình hạnh phúc cả khi mà bố mẹ anh ấy hoàn toàn không có hạnh phúc. Họ giả tạo vì anh và vì cơ nghiệp của họ đã lỡ chung đụng với nhau. Nó khác xa so với nhà em nên em rất lo lắng. Bố mẹ em thì yêu nhau thôi rồi.
Anh thứ hai thì đã trải qua một đời vợ nhưng chưa có con. Vợ cũ của anh ấy đã cắm sừng anh ấy vì ham vui. Anh ấy đã cắt đứt quan hệ sau một lần tha thứ nhưng vẫn tái phạm. Em đã từng đọc rất nhiều tin nhắn cạy cục xin lỗi của vợ anh ấy. Nhưng anh ấy vẫn quyết không tha thứ thêm lần nữa. Anh thì rất giàu rồi. Tài sản lên đến mấy trăm tỷ. Anh yêu em vì em khác hẳn với nhiều cô gái khác. Em có thể nói chuyện kinh doanh với anh ấy cả buổi vì bố mẹ em cũng là dân kinh doanh, bản thân em cũng tốt nghiệp bên Mỹ về quản trị. Anh vẫn bảo nếu lấy được em là anh như hổ thêm cánh, hai vợ chồng sẽ cùng nhau rất tuyệt. Anh không lãng mạn bằng anh kia nhưng vô cùng thực tế. Anh luôn biết phải làm gì và nên làm thế nào. Anh có thể khiến em tâm phục khẩu phục trong mỗi lần tranh cãi. Anh biết em vẫn còn nhiều vệ tinh nhưng anh luôn cho rằng việc em có vệ tinh chỉ khiến em chốt anh ấy hơn. Điều lăn tăn duy nhất đó là anh ấy đã một đời vợ và em sẽ phải đối mặt với bố mẹ anh ấy. Vì anh ấy muốn chúng em sẽ sống cùng bố mẹ anh ấy trong cả khu biệt thự chung của đại gia đình. Tất nhiên, vợ chồng em có toà riêng và vợ chồng em trai anh, em gái anh và bố mẹ anh ở toà riêng. Nhưng em vẫn sẽ phải đối mặt thường xuyên với bố mẹ anh. Dù hai bác rất hiền, kiểu quý phái nhưng không kênh kiệu. Bố mẹ em thì cứ luôn miệng nói tuỳ cô. Giờ cô lớn rồi, cô đặt đâu bố mẹ cô ngồi đấy.
Thực sự nếu hỏi em yêu ai hơn thì em phải thú nhận rằng em thích được ở cùng anh trẻ hơn vì chúng em rất vui. Nhưng có những ngày đi làm về căng thẳng, em lại muốn ở bên anh già. Vì anh rất biết cách khiến em thư thái đầu óc. Em thích anh trẻ mỗi khi chúng em trải nghiệm lặn biển hay chơi dù bay, đi khắp nơi, ăn uống vỉa hè lê la. Nhưng với anh già, em lại có những trải nghiệm gia đình nhiều hơn khi anh luôn tự nấu nướng mỗi khi em than đói. Anh đọc sách cho em nghe mỗi lúc hai đứa nằm bên nhau. Những trích đoạn sách rất tuyệt. Từ văn học đến kinh doanh. Hay khi cãi nhau, lúc nào anh trẻ cũng chịu thua em và làm lành. Anh già thì khiến em tâm phục khẩu phục mà tự hết giận.
Em phải quyết định vì đã đến lúc em nên dừng lại tất cả. Em muốn trở thành người vợ duy nhất và cuối cùng của một trong hai. Em phải làm sao? Xin mọi người hãy cho em một ý kiến…
Minh Trang | mtintuc.com